Đạo diễn Quốc Công mở ra góc nhìn mới về tình yêu trong Trái Tim Què Quặt

Không đi theo con đường an toàn của phim tình cảm đại chúng hay thriller thuần túy, Quốc Công theo đuổi một cảm giác điện ảnh mập mờ, ám ảnh. Mỗi nhịp thoại, ánh nhìn và chuyển động của nhân vật đều mang sức nặng của tổn thương vẫn còn "lên men" trong bóng tối

Hiện đang công chiếu ở các cụm rạp, Trái Tim Què Quặt của đạo diễn Quốc Công được đánh giá là có nội dung chắc tay, nhiều tầng lớp ý nghĩa, khi so sánh với tác phẩm debut màn bạc của một đạo diễn*. Tuy nhiên nội dung có thể “kén” người xem bởi tiết tấu chậm và sắc thái tâm lý đậm đặc.

*Đây là tác phẩm đầu tay của đạo diễn Quốc Công, người từng được biết đến như nhà sản xuất bạc tỷ của Tử Chiến Trên Không.

Mang tinh thần phim tâm lý, giật gân với màu sắc thập niên 1990, Trái Tim Què Quặt xoay quanh bốn nhân vật: họa sĩ Triết; vợ anh là Xuân; Sơn và Ánh – người yêu của Sơn. Một vụ án mạng tàn khốc bất ngờ xảy ra, phá vỡ lớp bình yên tưởng như vững bền giữa họ. Từ đây, bộ phim kéo người xem vào mê cung của những bí mật bị chôn giấu, những tổn thương âm ỉ và những góc tối tâm lý mà mỗi nhân vật đã nén lại quá lâu.

Lấy cảm hứng từ tiểu thuyết Pháp À Cloche-Cœur của Catherine Arley, đạo diễn Quốc Công lựa chọn giữ lại nhiều lời thoại mang chất văn chương của nguyên tác và đặt câu chuyện vào bối cảnh Việt Nam năm 1997. Đây là thời điểm giao thoa giữa cũ và mới, giữa sự mộc mạc của đời sống và những biến động tinh thần khó gọi tên. Phim khai thác chính cảm giác chênh vênh này để tạo nên không khí mơ hồ, u ám, phủ lên từng khung hình. Cùng lắng nghe đạo diễn chia sẻ về ý nghĩa phía sau cái tên phim đầy ám ảnh, độc lạ và những suy tư anh mang theo trên hành trình làm nghệ thuật.

Tên phim Trái Tim Què Quặt vì cảm giác ngộ nghĩnh nhưng lệch nhịp, hoàn toàn đúng với tinh thần câu chuyện

HARPER’S BAZAAR: Xin chào đạo diễn Quốc Công. Anh từng chia sẻ muốn giữ nguyên tinh thần của tiểu thuyết Pháp từ lời thoại đến nhịp cảm xúc. Khi chuyển thể, anh cân nhắc những yếu tố nào để quyết định giữ hay thay đổi chi tiết, đặc biệt trong bối cảnh điện ảnh Việt?

QUỐC CÔNG: Khi chuyển thể À Cloche‑Cœur của Catherine Arley, tôi luôn muốn giữ trọn tinh thần của nguyên tác, từ từng lời thoại đến nhịp cảm xúc. Quá trình này không chỉ là “dịch” truyện ra điện ảnh, mà là trả lời một loạt câu hỏi thực dụng rồi từ đó thấm nhuần sáng tạo cá nhân. Với tôi, lời thoại trong tiểu thuyết là linh hồn của câu chuyện, thứ không thể tách rời và phải được gìn giữ. Điều đó đồng nghĩa với việc tạo ra một thế giới điện ảnh riêng, nơi khán giả có thể hoàn toàn đắm chìm.

Bản dịch gốc được viết vào thập niên 1980, nên tôi muốn phim cũng đặt gần với thời điểm đó. Sau nhiều cân nhắc, tôi chọn năm 1997, một giai đoạn đầy hấp dẫn về mặt hình ảnh, khi đất nước đứng giữa cổ điển và hiện đại. Khám phá sâu hơn, tôi nhận ra điện ảnh Việt Nam thời ấy cũng rất thú vị, với những lối thoại đặc trưng, vừa đời thường vừa đậm chất kịch tính.

Chính lúc đó, tôi quyết định muốn bộ phim mang cảm giác như một tác phẩm điện ảnh Việt Nam những năm 1990, như thể là một cuốn băng mà ba mẹ tôi có thể còn giữ. Tư duy này trở thành kim chỉ nam, ảnh hưởng đến hầu hết mọi quyết định: từ diễn xuất, phục trang, cảnh vật, ánh sáng đến nhịp phim. Mỗi yếu tố đều được cân nhắc để vừa trung thành với nguyên tác, vừa thấm đẫm tinh thần và ký ức của điện ảnh Việt thời ấy.

Đạo diễn Quốc Công trên phim trường Trái Tim Què Quặt

HARPER’S BAZAAR: Anh đã quyết định giữ nguyên tựa tiếng Pháp Trái Tim Què Quặt thay vì đặt một tên tiếng Việt hoàn toàn mới hay một tiêu đề “mỹ miều” hơn. Anh có thể chia sẻ lý do đằng sau lựa chọn này? Liệu anh có muốn tạo ra một định hướng hoặc kỳ vọng cụ thể nào cho khán giả khi đọc tên phim không?

QUỐC CÔNG: Khi mở trang đầu của quyển sách và nhìn thấy cái tên, tôi thấy nó thật ngộ nghĩnh, một tựa mà chắc chắn không ai vào năm 2025 còn dùng cho một cuốn sách (cười). Nhưng khi đọc hết tiểu thuyết, tôi nhận ra cái tên ấy lại hoàn toàn phù hợp với tinh thần và câu chuyện mà tác phẩm kể. Nó vừa lạ, vừa gợi cảm giác… lệch nhịp, đúng với những gì tôi muốn truyền tải trong phim.

HARPER’S BAZAAR: Với tựa phim lạ, anh có lo khán giả nhầm đây là phim kinh dị hay trinh thám? Anh có khai thác sự giao thoa giữa thriller và tâm lý tình cảm để tạo cảm giác bất an/ám ảnh không?

QUỐC CÔNG: Đúng, tôi muốn tên phim phải nói lên được tinh thần của câu chuyện và đây là một câu chuyện khó đặt vào một thể loại nhất định. Tôi muốn trích một ý kiến của một khán giả đã từng xem vở kịch Giờ Của Quỷ – một chuyển thể khác của tiểu thuyết sang kịch của đạo diễn Việt Linh, để miêu tả giao cắt thể loại này, là để khán giả “ nửa đầu lo điều tra ai là kẻ sát nhân, nửa sau thì lo điều tra tâm tư của những người mình yêu”.

“Những thứ tôi cho là lãng mạn khi mình trẻ thì thật sự độc hại hoặc có gì đó tàn nhẫn trong đó”

HARPER’S BAZAAR: Về nội dung, anh muốn khắc họa điều gì về “một người có tất cả nhưng mang trong mình tâm lý khiếm khuyết” như Triết (vai do Quách Ngọc Ngoan đảm nhận) hay thậm chí các nhân vật khác đều có những tâm lý bất ổn trong tình yêu? Liệu đây là câu chuyện về ghen, tổn thương hay về sự phản kháng trong im lặng và tại sao anh chọn khía cạnh đó?

QUỐC CÔNG: Từ lúc ở trường điện ảnh, tôi luôn bị cuốn hút bởi những câu chuyện tình cảm của những cặp đôi yêu say đắm nhưng vì một lý do nào đó lại không thể đến bên nhau. Với tôi, điều đó từng là lãng mạn tuyệt đối. Những bộ phim như 500 Days of Summer, Blue Valentine hay những trang sách của Murakami trong Rừng Nauy luôn khiến tôi mong muốn tạo ra một tác phẩm có hơi thở tương tự.

Nhưng khi trưởng thành và trải qua thêm một vài trải nghiệm, tôi mới nhận ra rằng những gì tôi từng cho là lãng mạn ấy đôi khi lại mang trong nó sự độc hại, thậm chí tàn nhẫn. Những tình yêu tưởng như hoàn hảo ấy vẫn ẩn chứa những mảnh tối, những vết nứt chưa được nói ra.

Điện ảnh Việt có rất ít bộ phim dám khai thác những khía cạnh này, những tình cảm mãnh liệt nhưng đầy tổn thương, những mối quan hệ mà bề ngoài hoàn hảo nhưng bên trong lại méo mó. Và tôi thấy Trái Tim Què Quặt là cơ hội để kể một câu chuyện khác, một góc nhìn chân thật hơn về tình yêu, nơi lãng mạn không chỉ là màu hồng, mà còn là những bóng tối, những nỗi đau và những lựa chọn khó khăn mà con người phải đối diện.

HARPER’S BAZAAR: Nhìn lại dàn diễn viên trong phim, anh có thấy hài lòng?

QUỐC CÔNG: Tôi biết câu chuyện này đòi hỏi dàn diễn viên có khả năng nhớ và diễn khối lượng thoại lớn, đồng thời dành thời gian cùng tôi khám phá nhân vật. Họ cũng cần sở hữu gương mặt đậm chất thập niên 1990. Dàn cast mà tôi yêu quý trong phim không chỉ đáp ứng đủ những yêu cầu đó mà còn hơn thế nữa. Tôi thực sự không thể hài lòng hơn với lựa chọn của mình.

HARPER’S BAZAAR: Khi làm nghệ thuật và cụ thể là khi đảm nhận vai trò đạo diễn, trước đó là nhà sản xuất, anh có một “triết lý” hoặc “ý niệm nghệ thuật” nào mình luôn đặt trong mỗi dự án? Và trong Trái Tim Què Quặt, Quốc Công cảm thấy mình đã ứng dụng hoặc thách thức ý niệm đó như thế nào?

QUỐC CÔNG: Khi làm phim, dù với vai trò sản xuất hay đạo diễn, triết lý duy nhất tôi theo đuổi là làm hết mình cho bộ phim. Mọi quyết định và nỗ lực của tôi đều nhằm giúp phim phát huy tối đa tiềm năng. Trong nghệ thuật, chúng ta không thể kiểm soát cảm xúc hay phản ứng của khán giả, nhưng hoàn toàn có thể đảm bảo chất lượng tác phẩm. Với tôi, các diễn viên và ê-kíp chính là những khán giả quan trọng nhất, nếu họ tự hào về sản phẩm mình cùng tạo ra, tôi coi đó là một phần thành công.

HARPER’S BAZAAR: Cuối cùng, anh mong khán giả sẽ ra khỏi rạp mang theo điều gì? Thông điệp nào mà anh muốn phim chuyển tải?

QUỐC CÔNG: Tôi hy vọng khán giả ra rạp sẽ cùng nhau bàn luận về tình yêu, về việc ai đúng ai sai, cảm xúc mà tôi từng trải qua khi lần đầu xem vở kịch Giờ Của Quỷ và cũng là lý do tôi muốn chuyển thể thành điện ảnh. Với tôi, một bộ phim thú vị là bộ phim có thể mang đến cho người xem một cảm giác nào đó, dù tích cực hay tiêu cực.

ĐOC TIẾP:

Harper’s Bazaar Vietnam

Xem thêm