Lâm Giang Tiên: Liệu tình yêu có thể bền vững khi lập trường bất đồng?

Tình kiếp của Hoa Như Nguyệt và Bạch Cửu Tư trong Lâm Giang Tiên không chỉ là yêu hận, mà là biên niên sử cảm xúc về sự hy sinh và lý tưởng.

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Một ánh nhìn, một cái chạm nhẹ lên trán, khoảnh khắc tưởng như nhỏ bé ấy lại là hồi kết cho ván cờ kéo dài mấy trăm năm giữa Bạch Cửu Tư và Hoa Như Nguyệt. Không ai thực sự thắng trong cuộc chiến này, vì ngay từ đầu, tình yêu của họ đã là một trận chiến vô vọng: một bên yêu đến đau lòng, một bên yêu đến đoạn tuyệt. Nhưng cũng chính vì thế, nó trở nên mê hoặc và ám ảnh.

Khoảnh khắc Bạch Cửu Tư nâng tay Hoa Như Nguyệt, áp nhẹ lên trán mình, là một cảnh trong phim Lâm Giang Tiên khiến trái tim khán giả se thắt. Không cần lời thoại, không cần nhạc nền, chỉ một cử chỉ đầy bản năng cũng đủ để hiểu: hắn đã thua. Không phải trong trận chiến sinh tử, mà trong cuộc chiến với chính trái tim mình.

Bạch Cửu Tư từ đầu đã biết Lý Thanh Nguyệt là Hoa Như Nguyệt, nhưng vì từng tận mắt chứng kiến nàng chết đi, hắn luôn đối đãi với nàng bằng sự dè dặt, như thể chỉ cần một cái chớp mắt, mọi thứ sẽ tan biến như mộng ảo. Và khi nhận ra người trước mặt dùng Ly Hỏa, bí pháp chỉ Hoa Như Nguyệt mới có, là lúc tâm hắn như được giải thoát. Bao năm yêu nàng, hận nàng, kìm nén và giằng xé, đến cuối cùng, vẫn là một câu: “May mắn thay, ta chưa đánh mất nàng.”

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Tình yêu này có “hận”, có “sợ”, nhưng tuyệt nhiên không có “ghét”

Tình cảm của Bạch Cửu Tư dành cho Hoa Như Nguyệt bị chôn giấu dưới tầng tầng lớp lớp của lý trí, trách nhiệm, và cả định mệnh. Khi cả hai hạ phàm, nàng xót xa cho người phàm, từ đó muốn được hành động vì chúng sinh thiên hạ. Tuy nhiên hành động của nàng là chống lại thiên cung và quỹ đạo thiên mệnh, khiến thiên cung đưa ra răn đe. Bạch Cửu Tư chỉ muốn kiềm hãm hành động của nàng để giảm áp lực từ thiên cung, nhưng vô hình chung đã khiến nàng hận hắn.

Khi nàng đâm hắn một nhát chí mạng, hắn đã biết nàng quay về chỉ để giết mình. Nhưng ngay khoảnh khắc nhận ra đó chính là Hoa Như Nguyệt, phản ứng đầu tiên của Bạch Cửu Tư vẫn là trân trọng, vẫn là thương yêu. Yêu đến nhún nhường, yêu đến hèn mọn. Chỉ cần nàng còn sống là tốt rồi. Nàng muốn làm gì, hắn đều sẽ dung túng.

Ánh mắt hắn nhìn nàng mang theo cả sợ hãi lẫn dịu dàng. Hắn sợ bị tổn thương lần nữa, nhưng vẫn yêu nàng nhiều hơn nỗi sợ ấy. Đặc biệt, khi Bạch Cửu Tư nói rằng, hắn đều biết hết, khi đó, khán giả mới nhận ra, thì ra cả hai đã thăm dò nhau từ lâu, chỉ là chưa vội xé bỏ lớp mặt nạ. Lập tức, khán giả phải tua lại từ đầu phim Lâm Giang Tiên để phân tích các hành động của Bạch Cửu Tư và Hoa Như Nguyệt.

Quãng thời gian hạ phàm là giấc mộng đẹp mang tên vợ chồng son

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Nếu ở tập trước, khán giả còn chưa nguôi cảm xúc trước cảnh Bạch Cửu Tư lộ vẻ ghen tuông với sư huynh Trương Toan của Hoa Như Nguyệt, thì ngay tập sau, nàng đã đáp lễ bằng một ánh nhìn chẳng kém phần chua xót khi chứng kiến Bạch Cửu Tư đi xem mắt. Cách xây dựng tương phản này không chỉ tạo nhịp điệu thú vị cho mạch truyện, mà còn giúp hai diễn viên có cơ hội phô diễn khả năng xử lý tiểu tiết, từ ánh mắt, nét mặt cho tới chuyển động cơ thể, một cách đầy tinh tế và cuốn hút.

Không thể không nói, các phân cảnh hạ phàm của hai nhân vật chính là một trong những điểm sáng giàu cảm xúc nhất của bộ phim Lâm Giang Tiên. Họ sống cùng nhau như một đôi vợ chồng trẻ, từng bước cảm nhận sự thay đổi trong mối quan hệ từ tri kỷ sang tình yêu. Ở đó có sự ngập ngừng, có những khoảng lặng đầy ẩn ý, có cả sự bối rối vụng dại của một mối quan hệ chớm nở, nhất là từ phía Hoa Như Nguyệt.

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Thế nhưng, mọi cảm xúc dịu dàng ấy lại được đặt trong thế đối lập rõ nét khi bước sang thời kỳ Lý Thanh Nguyệt. Lúc này, tình yêu đã mang màu sắc trưởng thành: sâu sắc, dữ dội, thậm chí là dằn vặt. Trên miệng có thể thốt ra lời lạnh nhạt, trong lòng có thể chôn chặt hận thù, nhưng thân thể và linh hồn họ vẫn luôn nhận ra nhau, như một sợi dây vô hình không thể dứt bỏ. Căm giận nhau, nhưng không thể ngừng khao khát đối phương.

Hai giai đoạn, một trong trẻo như giấc mơ thanh xuân, một khốc liệt như trận chiến nội tâm, tạo thành hai cực cảm xúc đối lập nhưng bổ sung cho nhau. Chính nhờ diễn xuất giàu sắc thái của bộ đôi chính, cộng thêm bàn tay chỉ đạo đầy cảm xúc của đạo diễn, sự chuyển giao ấy trở nên mượt mà và chân thực. Góc quay, nhịp cắt dựng và ánh sáng đều được sử dụng khéo léo để phản ánh nội tâm nhân vật, khiến khán giả không chỉ xem mà còn cảm nhận được nhịp đập trái tim họ qua từng khung hình.

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Liệu tình yêu có thể tồn tại khi không cùng quan điểm, lập trường?

Cả Bạch Cửu Tư và Hoa Như Nguyệt, họ không còn đơn thuần là yêu, mà là yêu trong thù hận, nhớ nhung trong tranh đấu. Trong mắt nàng là chúng sinh, trong mắt hắn chỉ có mình nàng. Một bên hy sinh vì thiên hạ, một bên bất chấp tất cả vì một người. Cuộc tình này không nên được xem như một bi kịch ngôn tình. Nó là phép ẩn dụ cho sự xung đột lớn hơn nhiều: giữa tư tưởng nhân đạo và lẽ trời lạnh lùng.

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Hoa Như Nguyệt mang trong mình lòng từ bi, luôn đặt con người lên trên hết. Câu hỏi chất vấn Mạnh Trường Cầm: “Thần minh để làm gì?”, chính là tuyên ngôn cho lập trường của nàng.

Bạch Cửu Tư lại lạnh lùng như mặt trăng trong đêm đông. Hắn chấp nhận số phận, tin vào nhân quả, và cho rằng sinh mệnh phàm nhân chỉ như làn sóng lướt qua mặt nước, và không ai có quyền can thiệp vào nhân quả của người khác, bởi một khi đã động lòng cứu giúp, sẽ có người phải gánh hậu quả đó.

Họ yêu nhau, nhưng đi hai hướng khác nhau. Mà tình yêu thiếu đồng điệu sẽ chỉ tạo ra mâu thuẫn. Đây cũng là vấn đề cốt yếu mà nhiều cặp vợ chồng mắc phải. Họ say đắm đối phương nhưng không thể đồng thuận về quan điểm sống – điểm mấu chốt gây ra những chia ly trong các mối quan hệ.

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Lâm Giang Tiên không chỉ kể chuyện tình, mà khơi dậy câu hỏi về nhân sinh

Làm thần tiên để làm gì nếu không cảm nhận được nỗi đau của con người? Cứu chúng sinh có thực sự đáng nếu phải đánh đổi tất cả những gì mình yêu thương? Liệu một tình yêu có thể vượt qua cả quy luật trời đất?

Tình kiếp của Hoa Như Nguyệt không chỉ là yêu, mà là gánh vác và thứ tha. Đó là tình yêu vĩ đại dành cho toàn cõi chúng sinh, một tình yêu cao cả đến mức khiến cô chấp nhận phản hệ, chịu nỗi đau dày vò cả thể xác lẫn tâm hồn, để đổi lấy bình an cho nhân gian.

Thế nhưng, bi kịch thay, chính những người phàm nàng nỗ lực bảo vệ lại là những kẻ nhẫn tâm gây ra đau khổ cho nàng, không chỉ cướp đi đứa con, mà còn vùi lấp mọi hy vọng nàng từng níu giữ. Giữa lúc đen tối nhất ấy, Hoa Như Nguyệt liệu có chỉ căm hận một mình Bạch Cửu Tư, người từng là định mệnh của cô? Hay là nỗi oán hận ấy còn lan rộng đến cả chúng sinh và chư thần Huyền Thiên, những kẻ đã ngoảnh mặt làm ngơ trước bất công nàng phải gánh chịu?

Ảnh: Weibo Lâm Giang Tiên

Điều khiến khán giả day dứt nhất không nằm ở những màn trả thù kịch tính hay chuyện tình ngang trái, mà là hành trình vượt qua nghịch cảnh của một nữ thần mang trái tim nhân hậu. Làm thế nào Hoa Như Nguyệt có thể tha thứ, có thể yêu thương lại khi mọi người xung quanh đều phản bội cô? Câu hỏi ấy chính là linh hồn của bộ phim Lâm Giang Tiên, vượt lên trên một câu chuyện tình bi lụy, để chạm tới tầng sâu nhất của lòng trắc ẩn và sự cứu rỗi. Tất cả nằm ở sự lựa chọn mỗi người.

Hoa Như Nguyệt và Bạch Cửu Tư là một trong những tuyến truyện hiếm hoi đưa ngôn tình vượt khỏi giới hạn yêu hận, chia ly thông thường. Nếu chỉ xem phim vì những màn ngược tâm thì bạn sẽ bỏ lỡ tầng sâu nhất của câu chuyện. Lâm Giang Tiên khiến người ta phải nghĩ về tình yêu, về nhân sinh, và về giá trị thật sự của việc trở thàh thần tiên.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM:

Harper’s Bazaar Vietnam

Xem thêm