Review My Oxford Year trên Netflix: Đẹp nhưng nhạt

My Oxford Year mang đến bối cảnh Oxford cổ kính, chuyện tình sinh viên và thông điệp về lựa chọn cuộc đời – những chất liệu hoàn hảo cho một rom-com sâu sắc. Dù cái kết mang chút dư vị lắng đọng, tổng thể tác phẩm vẫn chưa đủ bản sắc để tạo nên một dấu ấn đáng nhớ.

Ảnh: Netflix

Nếu bạn từng mê đắm những giấc mơ nước Anh qua series Bridgerton hay The Crown, thì My Oxford Year (tựa Việt: Năm học Oxford của tôi) – bộ phim lãng mạn mới nhất từ Netflix có thể dễ dàng lọt vào danh sách phải xem của bạn.

Dựa trên tiểu thuyết cùng tên của Julia Whelan, phim theo chân Anna de la Vega (Sofia Carson), một cô gái Mỹ thông minh đầy tham vọng, người quyết định gác lại công việc tài chính tại New York để dành một năm học văn chương tại Đại học Oxford. Cô mang theo hành trang là tình yêu thơ ca, những mơ tưởng lãng mạn về nước Anh cổ kính, và niềm tin rằng nơi đây sẽ là bước ngoặt lớn cho cuộc đời mình.

Thế nhưng, chẳng ai nói trước được điều gì, đặc biệt là khi Anna vô tình vướng vào mối quan hệ với Jamie Davenport (Corey Mylchreest), một chàng trai quyến rũ, bí ẩn, và là giảng viên bất đắc dĩ của cô.

Đằng sau cốt truyện như cổ tích đời thật này, liệu My Oxford Year có đủ sức níu chân khán giả đến những phút cuối cùng?

Ảnh: Netflix

Giấc mơ Oxford và mô-típ chuyện tình định mệnh quen thuộc

Câu chuyện cùa bộ phim bắt đầu bằng một cú va chạm…theo đúng nghĩa đen: Anna bị tạt nước bởi chiếc xe cổ của Jamie khi đang thong dong trên đường phố Oxford. Tình huống định mệnh này nhanh chóng mở ra một chuỗi những tình tiết đậm chất phim tình cảm hài (rom-com): gặp lại nhau trong tiệm fish-and-chips, rồi phát hiện ra Jamie là người sẽ đứng lớp của mình trong năm học tới. Mối quan hệ giữa hai người từ đó phát triển theo một nhịp điệu quen thuộc: những buổi karaoke trong quán pub, những cuộc trò chuyện ban đêm đầy ẩn ý, và dĩ nhiên đến những cơn ghen vu vơ dễ thương.

Dù vậy, không khó để nhận ra sự thiếu tự nhiên trong cách các tình huống được xây dựng. Những khoảnh khắc giữa Anna và Jamie diễn ra quá sắp đặt khiến người xem dễ cảm thấy hơi khiên cưỡng. Thay vì để cảm xúc dẫn lối, phim dường như đang cố gắng đạt hết các tiêu chí cần có của một câu chuyện tình yêu lãng mạn theo công thức.

Nhân vật chính mờ nhạt trong chính câu chuyện của mình

Ảnh: Netflix

Anna là kiểu nhân vật mà ai cũng muốn cổ vũ: một cô gái trẻ mang theo giấc mơ học thuật, khát khao khẳng định bản thân và nỗ lực cân bằng giữa cảm xúc cá nhân và kỳ vọng gia đình. Đáng tiếc, đạo diễn và đội ngũ biên kịch của bộ phim lại không khai thác sâu những mâu thuẫn nội tại ấy. Họ nhanh chóng chuyển trọng tâm từ hành trình của Anna sang những rắc rối cá nhân của Jamie, người có cha lạnh lùng và mẹ sống trong sự chối bỏ thực tại.

Thay vì để Anna làm chủ câu chuyện, cô dần bị đẩy lùi về vai trò hỗ trợ như một công cụ giúp Jamie đối mặt với nỗi đau và hàn gắn gia đình. Sự phát triển tâm lý đáng lẽ thuộc về Anna lại được “chuyển giao” cho nhân vật nam, khiến cô trở thành người ngoài cuộc trong chính cuộc đời mình.

Một bộ phim đẹp nhưng thiếu chiều sâu

Ảnh: Netflix

Dù phần nội dung còn nhiều thiếu sót, không thể phủ nhận <em”>My Oxford Year được đầu tư kỹ lưỡng về mặt hình ảnh và âm nhạc. Các cảnh quay tại Oxford mang lại cảm giác hoài cổ và lãng mạn đặc trưng của nước Anh, với ánh sáng mơ màng và những khung hình đậm chất thơ. Phần dựng phim cũng góp phần giữ nhịp tốt, đặc biệt trong các phân đoạn mang hình ảnh ngọt ngào hơn là lời thoại giữa Anna và Jamie.

Âm nhạc của bộ phim cũng là điểm cộng, khi biết cách nâng cảm xúc ở những đoạn cao trào. Tuy nhiên, tất cả những yếu tố kỹ thuật ấy, dù đẹp và tinh tế đến đâu vẫn không đủ khỏa lấp những khoảng trống trong cốt truyện.

Các diễn viên diễn xuất ổn định, nhân vật phụ nổi bật

Ảnh: Netflix

Sofia Carson và Corey Mylchreest có sự ăn ý đáng khen, đặc biệt là trong các cảnh đôi. Nữ diễn viên mang đến một Anna dịu dàng, thông minh và dễ cảm mến. Tuy nhiên, vai diễn này lại thiếu chiều sâu và không có đủ tình huống hay lời thoại đắt giá để Sofia Carson thể hiện hết khả năng diễn xuất nội tâm.

Về phần Corey Mylchreest, anh mang đến một Jamie cuốn hút với phong cách gợi nhớ đến hình ảnh nam tài tử Hugh Grant thời trẻ – kiểu nhân vật nam chính điển trai, lúng túng, thường thấy trong các phim lãng mạn Anh quốc. Dù vậy, nhân vật Jamie vẫn thiếu một điểm bùng nổ, ví dụ như một khoảnh khắc đặc biệt hoặc bước ngoặt cảm xúc giúp nhân vật thực sự để lại dấu ấn sâu đậm.

Điểm sáng hiếm hoi trong My Oxford Year thuộc về nhân vật phụ Charlie (Harry Trevaldwyn) – bạn học đồng tính của Anna. Với nét hài duyên dáng và cá tính riêng biệt, Charlie gợi nhớ đến kiểu nhân vật “steal the scene” (cướp cảnh) trong các phim rom-com kinh điển, như Spike trong Notting Hill. Anh mang đến chút vui nhộn, tươi mới giữa một kịch bản có phần đơn điệu.

Review phim My Oxford Year: Khó tạo được ấn tượng lâu dài

Ảnh: Netflix

May mắn thay, phần kết phim phần nào gỡ gạc cảm xúc khi chuyển hướng từ công thức rom-com sang bi kịch. Anna quyết định từ bỏ công việc để ở lại bên người yêu Jamie đang hấp hối. Đoạn kết khép lại bằng cảnh quay Anna quay lại Oxford, lần này với vai trò giảng viên thơ, tiếp nối con đường của Jamie bằng chính lựa chọn của mình. Cái kết khép lại nhẹ nhàng, nhưng cũng phơi bày rõ sự thiếu nhất quán trong cách xây dựng và phát triển nhân vật từ đầu đến cuối.

Bộ phim My Oxford Year hội tụ đầy đủ những chất liệu để trở thành một bộ phim lãng mạn đáng nhớ: bối cảnh nên thơ, dàn nhân vật nhiều tiềm năng và thông điệp về lựa chọn, trưởng thành. Thế nhưng thay vì đào sâu vào cảm xúc của nhân vật chính hay tạo nên sự khác biệt qua tình tiết, phim lại chọn lối kể chuyện an toàn, khuôn mẫu và dễ đoán. Chính sự thiếu bản sắc ấy khiến bộ phim trôi tuột, dễ dàng bị lãng quên giữa vô vàn nội dung hấp dẫn và mới mẻ xuất hiện mỗi ngày.

PHIM HAY TRÊN NETFLIX:

Harper’s Bazaar Việt Nam

Xem thêm