Vải Tiến Trường An mang chuyện logistics nhà Đường phá 26.000 nhiệt độ trên Tencent

Chiếu cùng thời điểm với Lâm Giang Tiên, Vải Tiến Trường An không lép vế, bước vào CLB phim cổ trang được yêu thích của Tencent.

Vải Tiến Trường An quy tụ dàn diễn viên thực lực, thẩm mỹ thời Đường mãn nhãn. Ảnh: Weibo

Phim cổ trang Vải Tiến Trường An không chỉ kể câu chuyện vận chuyển trái vải ly kỳ vượt 5000 dặm đến tay Dương Quý Phi tại Trường An, mà còn dựng nên một mê cung chính trị ngột ngạt, nơi mỗi nhân vật bị cuốn vào cuộc chơi quyền lực lớn hơn cả mạng sống.

Hành trình giao vải hóa ra là một phép thử tàn khốc, hé mở bản chất của sự trung thành, sống sót và mưu sinh trong triều đình nhà Đường. Trong bối cảnh giao thông thời cổ đại không thông thuận như hiện tại, đây là nhiệm vụ sống còn. Mỗi phút giây đều được kéo căng như dây đàn, biến hành trình vận chuyển trái cây thành một chiến dịch đầy mưu lược, kỹ thuật và may mắn.

Vải Tiến Trường An: Một bộ phim cổ trang về chuyện vận chuyển trái cây tươi

Ảnh: Weibo

Ngay từ tên gọi Vải Tiến Trường An, bộ phim đã khơi gợi sự tò mò của khán giả vì câu chuyện nói về cuộc sống xa hoa chốn cung đình.

Lấy cảm hứng từ tiểu thuyết cùng tên của Mã Bá Dung, Vải Tiến Trường An do đạo diễn Tào Thuẫn thực hiện, khai thác một sự kiện tưởng nhỏ nhưng lại thấm đẫm chất hài đen và ẩn dụ chính trị: Thánh thượng muốn tặng vải trong ngày sinh nhật Dương Quý Phi. Nhưng không phải vải sấy, vải ngâm hay đông lạnh, mà là vải tươi.

Vải là thứ hoa quả nhiệt đới, đâu mọc quanh Trường An (kinh đô Trung Quốc cổ đại, Tây An ngày nay)? Thánh thượng muốn, quân thần phải suy nghĩ đến cách làm sao vận chuyển thứ hoa quả tươi này từ phương Nam đến kinh đô cho kịp.

Từ đó, bộ phim mở ra câu chuyện về logistics của thời cổ đại, xoay quanh thứ trái cây “một ngày đổi màu, hai ngày đổi mùi, ba ngày đổi vị”. Khi kỹ thuật bảo quản chưa có gì ngoài… đá lạnh và tinh thần liều chết, việc đưa vải tươi vượt hơn 5000 dặm từ Lĩnh Nam tới Trường An không chỉ là một nhiệm vụ bất khả thi, mà còn là một bản án treo trên đầu kẻ nhận lệnh.

Khi một món trái cây nhỏ bé trở thành ván bài sinh tử

Ảnh: Weibo

Lý Thiện Đức, giám sự ở Thượng lâm thự, nơi chuyên quản lý các loại rau củ quả cung cấp cho triều đình, là người “may mắn” nhận lệnh vận chuyển vải.

Ban đầu, hắn tưởng đó là nhiệm vụ nhẹ nhàng, thậm chí còn nâng ly ăn mừng. Nhưng hắn không ngờ, đây là cái bẫy được sắp đặt kỹ lưỡng, bởi văn bản trình Thánh thượng ghi chú “vải tươi” thay vì “vải sấy” như hắn đã tưởng.

Nhận mệnh lệnh này, cuộc đời hắn rơi vào cái bẫy chính trị không lối thoát. Mỗi bước đi, mỗi quyết định đều bị chi phối bởi một thế lực vô hình mà chỉ đến khi bị săn đuổi đến đường cùng, họ mới nhận ra mình là quân cờ giữa ván cờ tử sinh.

Lý Thiện Đức bị truy sát, bị phản bội, bị đặt vào giữa những cuộc đối đầu chính trị mà chính bản thân không hề mong muốn. Nhưng trong hoạn nạn, hắn lại phát hiện ra lối thoát duy nhất: biến hành trình giao vải thành một nhiệm vụ khoa học. Với trí óc mẫn tiệp, hắn kết hợp cách thủy và đá lạnh để bảo quản vải tươi lâu hơn. Thay vì bỏ trốn, hắn quyết định bước vào trận đồ mà không ai khác ngoài anh có thể sống sót.

Bài toán vận chuyển vải tươi của Lý Thiện Đức vô cùng thu hút khán giả làm trong ngành sản xuất, logistics, và bán lẻ, khi họ theo dõi cách người cổ đại nghiên cứu phương thức tối ưu để vận chuyển được hàng hóa, sản phẩm đến người tiêu dùng thời xưa.

Dương Quý Phi thèm ăn vải thiều từ Lĩnh Nam hay Ba Thục?

Ảnh: Weibo

Để xây dựng bộ phim một cách đáng tin cậy, đầu tiên đoàn làm phim phải xác định: Vải thiều tiến vua đến từ đâu? Bởi cho đến nay, giới sử học và văn hóa Trung Quốc vẫn còn tranh cãi không biết vải thiều Dương Quý Phi ăn đến từ Lĩnh Nam hay Ba Thục.

Sử sách không nói rõ. Tân Đường thư chỉ ghi: “Quý Phi thích vải thiều, nhất định phải dùng quả tươi. Do đó triều đình lập trạm ngựa, chạy hàng ngàn dặm, hương vị vẫn không đổi khi đến kinh sư.” Nhưng chạy từ đâu thì lại là khoảng trống lớn trong sử liệu.

Các nhà sử gia chia thành hai lập trường tranh luận về xuất xứ quả vải này. Một bên nghiêng về Lĩnh Nam (vùng Quảng Đông, Phúc Kiến ngày nay), nơi trồng vải quy mô lớn và nổi danh từ xưa đến nay. Bên còn lại thiên về Ba Thục (Tứ Xuyên), nơi được cho là gần gũi hơn với gốc gác và ký ức thời thơ ấu của Dương Ngọc Hoàn, tên thật của Dương Quý Phi.

Ảnh: Weibo

Ngày nay, Lĩnh Nam chính là vùng trọng điểm trồng vải thiều của Trung Quốc. Cao Châu thuộc Mậu Danh, Quảng Đông, được mệnh danh là “thủ phủ vải thiều” với sản lượng 250.000 tấn/năm. Trong khi đó, Tùng Hóa, nơi được nhắc đến trong phim, sản xuất khoảng 70.000 tấn/năm nhưng lại nổi bật bởi giống vải Quế Vị thơm ngon, đậm vị.

Về mặt thực tế, nếu xét theo năng lực sản xuất, chất lượng và danh tiếng, vải thiều Lĩnh Nam hoàn toàn xứng đáng được lựa chọn làm vật phẩm tiến cung.

Ảnh: Weibo

Tuy nhiên, khi nhìn dưới lăng kính lịch sử và tâm lý nhân vật, có lý do để tin rằng thứ trái cây từng khiến Đường Huyền Tông cho lập trạm ngựa cấp tốc kia lại đến từ Ba Thục. Dương Quý Phi là người Tứ Xuyên. Bà sinh ra và lớn lên ở Thục Quận, nay là Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên. Theo lý giải của các học giả, mùi vị quê hương luôn là thứ ám ảnh trong lòng những người sống nơi đất khách, đặc biệt khi họ đã trở thành nhân vật bị giam hãm giữa cung vàng điện ngọc.

Không chỉ vậy, khoảng cách từ Ba Thục đến Trường An ngắn hơn nhiều: chỉ khoảng hơn 2000 dặm so với hơn 5000 dặm nếu xuất phát từ Quảng Đông. Trong thời kỳ vận chuyển phụ thuộc vào sức ngựa và thuyền, đây là một lợi thế rõ ràng.

Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra không chỉ là về địa lý: Liệu sở thích ăn vải của một người có thể khiến biết bao mạng người lao đao, bao nhiêu thế lực triều chính bị cuốn vào cuộc chơi chính trị chỉ vì một món quả ngọt?

Hành trình của một người đàn bà làm thay đổi lịch sử được tái hiện trong Vải Tiến Trường An

Ảnh: Weibo

Sau khi cha qua đời, Dương Ngọc Hoàn rời quê nhà, theo đường sông Trường Giang đến Lạc Dương để sống cùng người bác. Tại đây, bà lọt vào mắt xanh Thọ Vương Lý Mạo, con trai của Đường Huyền Tông, rồi không lâu sau đó trở thành Quý Phi, trong một cuộc đổi ngôi cướp vợ gây chấn động hậu cung.

Chính cuộc đời này, hành trình này, đã đưa bà vào lịch sử, không chỉ với tư cách một tuyệt sắc giai nhân, mà còn là một biểu tượng ảnh hưởng đến cả kinh tế, chính trị và chuỗi cung ứng của một triều đại.

Khi loạn An Sử nổ ra từ tháng 11 năm 755, Đường Huyền Tông dẫn Dương Quý Phi chạy về đất Thục. Nhưng trên đường đến Mã Ngôi, binh sĩ nổi loạn yêu cầu xử tử bà. Vị Quý Phi khiến cả đế chế vận hành để có trái vải tươi ăn hằng ngày, cuối cùng lại trở thành nạn nhân của chính sự xa hoa ấy. Chỉ cách quê hương Tứ Xuyên vài trăm dặm, bà mãi mãi không thể quay về. Trái vải một thời say mê ấy, giờ đây chỉ còn là hương vị của một thời đã mất.

Ảnh: Weibo

Vải Thiều Trường An không chỉ là hành trình vận chuyển một quả vải, mà là hành trình soi chiếu những gì ẩn sau vẻ đẹp cung đình: quyền lực, nỗi nhớ nhà, sự xa hoa, vận mệnh và lịch sử. Dù trái vải đến từ Lĩnh Nam hay Ba Thục, điều quan trọng hơn là: nó từng khiến một đế chế bẻ lái toàn bộ cỗ máy vận hành để phục vụ một người phụ nữ, và từ đó, lịch sử cũng rẽ sang một hướng khác.

Càng về cuối phim, Lý Thiện Đức càng nhận ra rằng mọi nỗ lực đứng ngoài cuộc, mọi toan tính giữ mình chỉ là ảo tưởng. Khi ba thế lực lớn lần lượt lộ diện, khi từng người bên cạnh anh lần lượt ngã xuống, anh hiểu rằng: hoặc là nhập cuộc, hoặc là chết.

Ảnh: Weibo

Vải Tiến Trường An từ một câu đùa châm biếm đã trở thành tấm gương phản chiếu số phận con người trong cơn lốc chính trị: nơi lòng trung thành dễ bị lợi dụng, nơi sự im lặng không bảo vệ được ai, và nơi mà sống sót chính là hành động phản kháng lớn nhất.

Phim Vải Tiến Trường An không đi theo lối sử thi cổ trang hào nhoáng, mà chọn một hướng đi trào phúng, dữ dội và rất thật: kể về một người tầm thường buộc phải hoàn thành một nhiệm vụ bất khả thi, và qua đó đối mặt với chính mình, với cơ chế, với vận mệnh quốc gia.

Câu hỏi cuối cùng đọng lại là: Phải chăng hành trình đưa vải ấy chính là ẩn dụ cho cả một đời người, khi ta ngỡ mình chỉ làm một việc nhỏ, nhưng lại bị cuốn vào bánh xe lịch sử lớn hơn mọi toan tính cá nhân?

PHIM CỔ TRANG NHÀ ĐƯỜNG:

Harper’s Bazaar Vietnam

Xem thêm