Trương Triết Hạn: Tái sinh từ đống tro tàn

Lần này, chúng ta tái ngộ một Trương Triết Hạn đa chiều hơn. Khác với nhịp sống vội vã trước kia, anh hiện tại chậm lại một nhịp, dành không gian cho chính mình và ít bận tâm tới thế giới ngoài kia hơn

Trương Triết Hạn trên bìa Harper's Bazaar Việt Nam tháng 7-2025.

Trương Triết Hạn trên bìa Harper’s Bazaar Việt Nam

Con đường đến với vẻ đẹp nguyên bản không thể tách rời khỏi bản ngã trọn vẹn. Và trọn vẹn là gì – nếu không phải là khi bóng tối và ánh sáng, đột phá và giới hạn – song hành? Chính sự do dự trong những khoảnh khắc chuyển mình, cuộc vật lộn giữa hai thái cực đối lập đã giúp hạt giống hôm qua kết trái vào hôm nay. Trương Triết Hạn đón nhận tất cả bằng lòng chân thành.

Trong những khoảng lặng giữa lịch trình hoạt động sôi nổi, người ta có thể cảm nhận tâm thế chiêm nghiệm tĩnh tại được dệt khéo léo trong từng lời anh nói. Cuộc đối thoại không ngừng với bản thân ấy là hành trình tôi luyện nội tâm. Qua những cuộc tự vấn ấy, anh dần minh bạch và kiên định hơn, để thế giới chuyển động hài hòa với tâm thế của mình.

Một Trương Triết Hạn trở nên đa chiều hơn.

Khác với nhịp sống vội vã trước kia, anh đang chậm lại một nhịp, dành không gian cho bản thân và ít bận tâm thế giới ngoài kia hơn. Thay vào đó, Trương Triết Hạn tìm cảm hứng từ cuộc sống. Album The Scavenger là lời bộc bạch chân thành và món quà nghệ thuật, một khúc hát anh gửi lại cho thế gian. Trong vài năm qua, khi dừng lại để suy ngẫm, Trương Triết Hạn chuyển từ trạng thái vội vã sang tĩnh lặng, từ bên trong ra bên ngoài, diễn đạt bản thân trung thực và chính xác hơn. Dù là nhà sản xuất âm nhạc hay đạo diễn phim tài liệu, anh đều tỏa sáng trong những lĩnh vực mình đam mê. Và trên hành trình điềm tĩnh, chừng mực ấy, tiếng nói của tâm hồn Trương Triết Hạn dần vang lên giữa biển ồn ào, một cách rõ ràng và kiên định.

Nguồn cảm hứng luôn dạt dào tìm đến Trương Triết Hạn, qua quá trình chiêm nghiệm rồi sáng tạo, anh khai phá con đường riêng giữa mê cung hỗn loạn. Đó là cách anh đối thoại với thế giới, thông qua những tác phẩm. Mong rằng cuộc trò chuyện dưới đây sẽ giúp bạn hiểu Trương Triết Hạn trọn vẹn hơn.

Bộ phim đầu tay của Trương Triết Hạn, August, đã có 14 triệu lượt view.

HARPER’S BAZAAR: Bộ phim tài liệu đầu tay của bạn, August, đã ra mắt được một năm với hơn 14 triệu lượt xem và nhận được nhiều giải thưởng quốc tế. Bạn đã nghĩ gì khi thực hiện bộ phim này?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Thực ra, tôi đã nghĩ đến ý tưởng đạp xe một chuyến từ trước năm 2022, nhưng lúc đó do quá bận rộn với công việc, cuộc sống như ngoài tầm kiểm soát của tôi. Khi thời gian cho phép, tôi biết mình phải quay lại với ý tưởng đó. Đạp xe là hoạt động tôi yêu thích từ lâu, quay phim tài liệu như một cách tự kiểm soát, để ghi lại những gì mình cảm nhận vào thời điểm đó, lưu giữ những điều tôi muốn nói, những cảm xúc cần bày tỏ.

HARPER’S BAZAAR: Cảm giác của bạn như thế nào khi biết mình đã giành được các giải thưởng?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Tất nhiên, chiến thắng giải thưởng khiến tôi rất vui. Mẹ tôi cũng rất hào hứng. Nhưng về mặt cá nhân, tôi quan tâm đến quá trình nhiều hơn là kết quả. Hành trình sáng tạo và suy ngẫm, dù có lúc đau đớn, là điều tôi trân quý nhất. Không có bông hoa nào nở từ hư không, bạn phải gieo hạt, tưới nước. Nếu không chăm bẵm tưới tiêu, sẽ không có thành quả nào cả.

Thường thì, từ khi bạn bắt tay thực hiện một điều gì đó cho đến khi thành công là quá trình liên tục. Kết quả dù tốt hay xấu, cuối cùng chỉ là đánh giá của người khác, từ góc nhìn của họ. Trong trường hợp của tôi, giải thưởng là lời khẳng định tích cực, nhưng tôi luôn quan tâm đến quá trình.

Tôi từng xem một cuộc phỏng vấn khám phá lý do tại sao mọi người thích chia sẻ những khoảnh khắc trong cuộc sống lên mạng xã hội. Hành động này như cách chúng ta phản kháng lại cái chết: nỗ lực khẳng định sự hiện diện của mình trên cõi đời này. Trong các mối quan hệ xã hội, chúng ta đều mong muốn được ghi nhận, để chứng tỏ rằng ta đã ở đây, đã tồn tại. Chắc chắn, được công nhận bởi người khác là cảm giác tuyệt vời; nó khích lệ, tạo nên động lực.

Nhưng tôi tin rằng điều quan trọng – nếu không muốn nói quan trọng hơn – là quay về bên trong và lắng nghe lời trái tim muốn nói. Hai điều này phải song hành với nhau. Tôi không nói rằng quá trình quan trọng hơn kết quả, nhưng đối với tôi, sau tất cả những gì đã trải qua, việc thực hiện bộ phim tài liệu August trở thành hành trình khám phá thế giới nội tâm của mình.

Trương Triết Hạn thường xem lại những bộ phim hoặc cuốn sách mình thực sự yêu thích.

HARPER’S BAZAAR: Nhìn lại hành trình sáng tạo của mình, bạn có nhận ra điều gì mới không?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Tôi hiếm khi nhìn lại các tác phẩm đã thực hiện. Nhưng tôi thường xem lại những bộ phim hoặc cuốn sách mình thực sự yêu thích. Tôi cũng không tìm kiếm mình trên mạng nhiều, mà giữ khoảng cách với mạng xã hội. Hiện tại, tôi đang chuẩn bị cho đêm nhạc cá nhân, cũng như một vài dự án phim mới. Quá trình sáng tạo chắc chắn đầy thử thách, nhưng tôi tin rằng chúng xứng đáng.

HARPER’S BAZAAR: Buổi hòa nhạc gần đây của bạn The Scavenger, tổ chức tại Hồng Kông (Trung Quốc) vào ngày 10 tháng 5, đã thành công vang dội. Tại sao bạn lại chọn The Scavenger làm chủ đề cho buổi diễn?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Trong giai đoạn đầu khi thảo luận về ý tưởng trang phục, chúng tôi bàn về lý do tại sao nhiều tác phẩm nghệ thuật đương đại lấy bối cảnh vũ trụ, như Star Trek hay những câu chuyện con người đổ bộ lên sao Hỏa, lại thường xoay quanh hình tượng giống nhau: một nhân vật cô đơn, đứng trên tinh cầu xa lạ, đấu tranh để sinh tồn.

Hình tượng nhân vật tột cùng cô độc. Điều này khiến tôi suy nghĩ rằng trong xã hội hiện tại, mỗi người đều đảm nhận nhiều vai trò, mỗi vai trò là một mảnh ghép của chính mình. Theo một cách nào đó, chúng ta đều là những kẻ lang thang cô độc, liên tục dò dẫm tìm đường đi trong cuộc sống. Có một câu trong buổi hòa nhạc mà tôi rất thích: “Khi bạn chấp nhận bản thân không biết gì là lúc bạn bắt đầu bước đi, không ngừng nghỉ”.

The Scavenger đại diện cho tinh thần khiêm nhường trước thế giới, luôn giữ thái độ học hỏi, luôn tò mò và luôn khám phá. Đây là điều tôi muốn nhắc nhở bản thân: luôn không ngừng thắc mắc, học hỏi. Giống như khi quay phim tài liệu, tôi có thể ở trong một khách sạn sang trọng hoặc ngủ trong nhà nghỉ 30 nhân dân tệ. Với tôi, tất cả chỉ là môi trường bạn đang tồn tại. Khi làm điều mình yêu thích, môi trường xung quanh sẽ thay đổi và thích ứng cùng bạn. Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là tôi có đủ sức mạnh để nắm bắt một thứ gì đó vững vàng và đủ khôn ngoan để buông bỏ khi cần thiết.

Trong chuyến lưu diễn thứ hai kể từ khi bắt đầu với tư cách là một ca sĩ, Trương Triết Hạn cảm thấy mình đã trưởng thành và kinh nghiệm hơn nhiều so với lần đầu tiên.

HARPER’S BAZAAR: Buổi hòa nhạc này có gì mới mẻ hoặc sáng tạo hơn so với các chương trình trước kia của bạn?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Đây là chuyến lưu diễn thứ hai kể từ khi bắt đầu với tư cách là một ca sĩ. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành và kinh nghiệm hơn nhiều so với lần đầu tiên, từ chủ đề đến thiết kế sân khấu và mọi khía cạnh của chương trình. Ví dụ, tôi đích thân giám sát toàn bộ quá trình quay dựng các đoạn video chiếu trong đêm nhạc.

Đoạn video đầu tiên cần một cách tiếp cận mang tính khái niệm. Vì tôi từng được đào tạo về nhạc kịch cũng như đã có nhiều năm đóng phim, tôi muốn sân khấu phải có yếu tố trình diễn, để khán giả thực sự được đắm chìm vào không gian và chủ đề của đêm nhạc. Sau đó, tôi còn đùa với ê-kíp: làm “ông chủ của chính mình” đúng là có lợi thật. Lần đầu tiên tôi có thể tự viết thêm lời thoại cho chính mình! [cười].

Chàng ca sĩ tin rằng niềm vui sẽ nhân đôi khi được chia sẻ.

HARPER’S BAZAAR: Website chính thức của bạn luôn gợi lên cảm giác tò mò và khám phá. Với các mục như “Goodnight Story”,“English Corner” và các trò chơi tính điểm, nó mang lại nhiều nội dung mới mẻ và thú vị hơn so với nhiều website của các nghệ sĩ khác. Điều gì đã khơi nguồn cảm hứng cho bạn khi chia sẻ những tài liệu vừa vui nhộn vừa sâu sắc như vậy? Ý tưởng của bạn khi thiết kế các tính năng này là gì?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Tôi luôn tin rằng niềm vui sẽ nhân đôi khi được chia sẻ. Quá trình trưởng thành của mỗi người đến từ việc học hỏi, nếu có thể truyền đạt lại những gì bạn học được thì đó là một phước lành. Đã có lúc tôi phải nghe sách nói mỗi đêm mới ngủ được, nên tôi nghĩ: Tại sao mình không chia sẻ một câu chuyện mỗi ngày? Việc này cũng giúp tôi luyện tập khả năng diễn đạt bằng lời. Theo cách nào đó, việc này trở thành một kiểu thiền định, như hình thức đọc thuộc lòng, đồng thời cũng giúp người khác tiếp nhận được điều gì đó có giá trị.

Việc học tiếng Anh cũng vậy. Tôi đang tự học và mời mọi người cùng học với mình. Những phản hồi tích cực từ người hâm mộ đã tiếp thêm động lực và cho tôi cảm giác có mục tiêu, tạo nên một vòng tròn khích lệ rất lành mạnh. Mẹ tôi cũng thế. Bà hào hứng khi biết có bao nhiêu người thích bài đăng của mình hay nhận được những bình luận. Khi có người khen mẹ viết hay, bà như được tiếp thêm năng lượng để tiếp tục.

Trương Triết Hạn nghĩ rằng tất cả chúng ta nên bày tỏ tình yêu và sự trân trọng một cách cởi mở hơn.

Thực tế thì, hầu như ai trong chúng ta cũng cần được khích lệ. Trong văn hóa Trung Hoa, việc biểu đạt cảm xúc sâu sắc, như nói lời yêu với mẹ hoặc những người thương, thường bị kìm nén hoặc thể hiện một cách ngượng ngùng. Nhưng tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta nên bày tỏ tình yêu và sự trân trọng một cách cởi mở hơn, vì chúng giúp nuôi dưỡng vòng tròn cảm xúc tích cực và lành mạnh.

Mẹ rất cần sự công nhận từ tôi. Mỗi khi viết xong một bài, bà liền gửi cho tôi. Và khi tôi nói, “Bài viết hay quá”, khuôn mặt bà sáng bừng lên vì vui sướng. Sự công nhận về mặt cảm xúc như vậy thực sự rất đáng giá.

HARPER’S BAZAAR: Blog WeChat của bạn Trương Triết Hạn đã trở lại (Zhang Sanjian is back) tiếp tục là không gian phong phú nơi bạn chia sẻ những suy nghĩ về sách, phim ảnh và suy ngẫm hàng ngày, thường xuyên chứa đựng cảm xúc sâu sắc và góc nhìn thấu đáo. Bạn làm gì trong thời gian riêng tư để duy trì nguồn cảm hứng và quan điểm của mình?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Cổ nhân có câu “Đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường”. Tôi nghĩ hai điều này luôn song hành cùng nhau. Bạn phải chứng kiến và trải nghiệm nhiều thì mới có nhiều ý tưởng sáng tạo đột phát. Nếu bạn không xem kịch, nhạc kịch hay phim ảnh, bạn sẽ không có cảm xúc để khai thác. Việc đọc nuôi dưỡng rất nhiều suy nghĩ của tôi. Mỗi lần đọc một tác phẩm văn học nào đó, tôi luôn có ấn tượng sâu sắc.

Gần đây tôi đọc Sống đọa thác đày (Life and Death Are Wearing Me Out). Trong lời tựa, Mạc Ngôn viết: “Tôi luôn xem ngôn ngữ là đích đến tối hậu của mình… Tôi không phải là bậc thầy văn chương, tôi chỉ là người kể chuyện mơ ước trở thành một bậc thầy”. Điều khiến tôi ấn tượng nhất là tâm thế khiêm nhường của ông. Dù là một bậc thầy trong nghề của mình, ông vẫn giữ tư duy học hỏi không ngừng. Đó là cách duy nhất để bạn tiến xa, hãy luôn khiêm tốn. Một khi bạn trở nên kiêu ngạo hay tự mãn, bạn sẽ giậm chân tại chỗ.

Ngay cả lúc đang tỏa sáng nhất, bạn vẫn luôn có những điểm yếu. Vì thế, tôi luôn tin vào việc giữ một tâm thế rộng mở và không ngừng học hỏi, điều đó giúp tôi tiếp tục trưởng thành.

Một fan trung thành khi qua đời đã để lại cho Trương Triết Hạn lá thư: "Em sẽ trở thành một vì sao soi đường để anh trở lại".

HARPER’S BAZAAR: Tại sao khi đăng ký theo dõi WeChat của bạn, tin nhắn tự động mọi người nhận được là Tự soi rọi mình và soi sáng mọi người?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Câu ấy xuất phát từ một bài hát và do người hâm mộ nói với tôi. Vào một trong những thời khắc đen tối nhất của đời tôi, một người hâm mộ đã qua đời. Cô ấy để lại cho tôi lá thư, rằng “Triết Hạn, em không thể đợi anh thêm được nữa. Em phải đến một thế giới khác đây. Nhưng anh đừng sợ hãi, đừng lo lắng. Hãy nhớ rằng từ nay về sau, sẽ luôn có một vì sao soi đường để anh trở lại”.

Đến giờ tôi vẫn buồn về chuyện này. Sau khi đọc lá thư, tôi sáng tác một ca khúc. Tại buổi hòa nhạc, bạn bè đều gửi tin nhắn cho tôi cùng một nội dung: Tương lai sẽ rực rỡ hơn cậu tưởng tượng.

Cô gái ấy đã nói rằng, cô muốn trở thành vì sao soi sáng cho tôi. Và điều ấy tiếp thêm động lực để tôi mong muốn trở thành ánh sáng của người khác. Đoạn video ở đêm nhạc cũng nhắc đến một câu chuyện tôi từng đọc: một nhà sư cầm ngọn nến đang cháy và nói “Ngọn lửa là tôi. Cây nến là tôi. Cây nến là bạn. Ngọn lửa là bạn. Ngọn lửa cũng là tôi”.

Đạo lý ấy thực sự đánh động đến tôi. Tôi muốn thắp lên một ngọn lửa nhỏ bé nhưng tích cực trong tim mỗi người. Tất nhiên, con người ai cũng có những góc khuất, nhưng tôi tin rằng chúng ta phải nắm giữ ngọn lửa, để soi rọi những mặt tối của mình.

HARPER’S BAZAAR: Nếu chỉ có thể nói một điều duy nhất với những người yêu mến, bạn sẽ nói gì?

TRƯƠNG TRIẾT HẠN: Tôi rất biết ơn người hâm mộ của mình, vì đã luôn ở bên và nâng đỡ tôi trong những thời điểm tăm tối nhất của đời mình.

***

Trong khi thế giới thường ca ngợi Trương Triết Hạn vì bản sắc đa diện, anh lại chẳng mấy bận tâm đến những nhãn mác đó. Mọi điều thật sự muốn nói, anh đã gửi gắm cả vào ca khúc của mình, từ những ngày đầu ngây thơ và đam mê cháy bỏng, cho đến khoảnh khắc thấy mình ngộ ra quy luật vận hành của thế giới. Anh dần dần tiếp nhận, chiêm nghiệm và chọn cách sống đúng với chính mình.

Việc chia sẻ hành trình đó cần thời gian, nhưng anh tin chắc rằng những người yêu thương mình sẽ sẵn lòng lắng nghe để thấu hiểu.

Mọi điều thật sự muốn nói, Trương Triết Hạn đã gửi gắm cả vào ca khúc của mình.

Bên cạnh đó, ở cái thời đại mà ai ai cũng miệt mài theo đuổi sự hoàn hảo, Trương Triết Hạn không ngại để lộ những hoài nghi, suy ngẫm và nội tâm dễ tổn thương của mình. Trong các cuộc phỏng vấn, mắt anh có thể rưng rưng khi nhớ lại những lá thư từ người hâm mộ, những lời nói khiến anh quay lại thời điểm tồi tệ nhất, khi anh chỉ có thể tựa vào chính mình để bước tiếp. Tâm tính tự nhiên của anh vượt ra ngoài kỷ luật hay quy tắc. Anh chưa bao giờ nghĩ trưởng thành đồng nghĩa với việc bạn phải nhượng bộ. Với anh, trưởng thành đơn giản là khi bạn “làm những gì mình thực sự muốn làm”.

Chúng ta tin rằng tương lai của anh sẽ còn rực rỡ hơn nữa. Giống như tấm lòng chân thành trong sáng luôn mang theo bên mình, anh đón nhận cuộc sống một cách trọn vẹn hơn, đồng thời mở lòng hơn với sáng tạo, không lựa chọn qua loa và cũng không bao giờ dễ dàng từ bỏ.

Trương Triết Hạn trên bìa Harper's Bazaar Việt Nam tháng 7-2025 2

*** Ê-kip thực hiện ***

Người mẫu: Diễn viên, ca sĩ, đạo diễn Trương Triết Hạn.
Sản xuất: Julie Chen.
Nhiếp ảnh: Tom.
Tạo dựng phong cách: Miki Wang.
Trang điểm và làm tóc: Rich.
Chỉ đạo tạo dáng: CC.
Bài viết: Esther.
Trợ lý: Emily Rose.
PR Agency: Firebird PR.

>>Xem thêm: 15 BỘ PHIM NỔI BẬT CỦA “MỸ NAM SƠN HÀ LỆNH” TRƯƠNG TRIẾT HẠN

Harper’s Bazaar Việt Nam

Xem thêm